“Em đừng tưởng tự phát hiện thì không liên quan tới em, em phát hiện mà cũng không nói cho chị biết!” Vu Hồng tức giận nói.
“Ài, là em nhất thời nghĩ sai rồi, lỗi của em! Nhưng đầu sỏ vẫn là thằng nhóc Thẩm Vũ Hiên đó, em đã giáo huấn nó rồi.” Thẩm Y Y vội nói, lúc này cô sẽ không ngốc nghếch lấy tư tưởng của mình đụng độ với tư tưởng của Vu Hồng, ngoan ngoãn nhận sai: “Bây giờ nó đã biết sai và quay về nói cho cha mẹ em biết, cha mẹ em sẽ nhanh chóng dẫn nó tới thỉnh tội với chị và anh Lương, tới lúc đó anh chị muốn đánh muốn chửi tùy anh chị!”
Vu Hồng nghe xong lời nói có thành ý này, sắc mặt mới tốt lên không ít, bà ấy không phải không hài lòng Thẩm Vũ Hiên, không cho Lương San San qua lại với anh ấy.
Mới đầu biết Lương San San giấu họ yêu đương, họ vừa kinh ngạc vừa sợ, lo lắng con gái có thiệt thòi không, biết cô ấy không thiệt thòi, đối tượng còn là Thẩm Vũ Hiên, họ còn thở phào một hơi, tình huống tốt hơn họ tưởng tượng một chút.
Ít nhất họ quen biết chị gái và anh rể của Thẩm Vũ Hiên, cũng từng gặp Thẩm Vũ Hiên, có hiểu biết nhất định về gia thế, phẩm hạnh, tướng mạo của Thẩm Vũ Hiên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây