“Hửm?” Lý Thâm không nghe rõ cô đang nói cái gì.
“Không có gì.” Thẩm Y Y nói, ngửa đầu quan sát sắc mặt của anh kỹ lưỡng, không phát hiện điều kỳ lạ, đành phải tiếc nuối buông anh ra: “Được rồi, anh dậy đi.”
Lý Thâm quan sát cô một hồi, khát vọng muốn sống khiến anh lại ôm cô lần nữa: “Vợ, anh ngủ với em thêm một lát.”
Thẩm Y Y khẩu thị tâm phi: “Không phải anh nói hôm nay có chuyện quan trọng sao? Không sợ bị trễ nải?”
“Chuyện quan trọng cũng không quan trọng bằng vợ anh.” Lý Thâm hôn tóc cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây