“Nếu không phải con sinh ra từ trong bụng mẹ thì ngay cả cửa nhà này con cũng không vào được, nếu con lại bép xép gì về chị dâu hai của con, coi như anh hai, chị dâu hai của con có thể bao dung cho con thì mẹ và cha cũng sẽ không tha cho con.” Mẹ Lý mắng: “Thứ gì! Đã van xin thiếu điều muốn lạy người ta rồi còn mạnh mồm! Hứ!”
“...” Lý Nhị Nha khiếp sợ nhìn mẹ cô ta, mặc dù cô ta ở chung với mẹ luôn là theo hình thức mắng nhau, nhưng đây là lần đầu tiên mẹ cô ta nói cô ta ác thế này.
Hồi lâu, cô ta giơ tay lên vuốt khuôn mặt bị phun ướt nước miếng, cuối cùng đã tỉnh táo.
Thật ra cô ta cũng không phải là không rõ ràng, bây giờ tất cả của cha mẹ, chị cả gần như đều dựa vào Thẩm Y Y mới có được, chỉ là cô ta căm thù Thẩm Y Y quá lâu, có hơi không hạ thái độ được.
Mẹ Lý nói ác như vậy, không muốn để cho Lý Nhị Nha chọc giận Thẩm Y Y là một mặt, nhưng một mặt khác, không phải là không vì muốn tốt cho Lý Nhị Nha sao? Nếu thật sự chọc vào Thẩm Y Y, thật sự là cô ta không có quả ngon để ăn!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây