“Mẹ, để con giúp mẹ.” Nhị Bảo vội nói, buông quà mấy người mẹ Từ mang tới xuống, đi theo đằng sau mẹ cậu bé.
Thẩm Y Y liếc nhìn cái trán của cậu bé một cái, đã đỏ lên một vùng, cô lôi chuyện cũ ra nói: “Không phải con bị đụng choáng váng rồi sao?”
Nhị Bảo chột dạ nhỏ giọng nói: “Đây còn không phải là bởi vì mẹ với em chơi xấu, đánh không lại con là muốn đánh con. Con đại nhân không nhớ thù tiểu nhân, không so đo với hai người nữa. Xít a a a a đau! Mẹ!”
Thẩm Y Y bị tức đến cười, nhấn xuống trán của cậu bé, Nhị Bảo lập tức bị đau kêu oai oái.
Tiểu Bảo hừ một tiếng, “Đáng đời!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây