Bên Thẩm Y Y xuống xe khá chậm, sau khi xuống xe, bởi vì hình tượng hung tàn trước đây ở trong thôn của Lý Thâm, cũng không ai dám ùa lên vây lấy họ, chỉ là ai cũng tò mò, kinh diễm đánh giá họ.
Thẩm Y Y và Lý Thâm không kịp để ý tới họ, đi về phía cha Lý được Chu Phong Thu đẩy nhanh phía sau đám người, giọng nói thanh lãnh của Lý Thâm vang lên: “Lão Chu, chậm thôi, cha còn đang bị thương.”
Sau đó gọi một tiếng: “Cha!”
Thẩm Y Y cũng kéo Tiểu Bối gọi một tiếng: “Cha!”
“Đây.” Gương mặt bị cháy nắng tới khô đét của cha Lý lộ ra ý cười, gật đầu lia lịa: “Quay về rồi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây