Thẩm Y Y mặc bộ áo sơ mi trắng dài tay thêm váy yếm vải jean, bên hông thiết kế chiết eo, mặc lên người khá vừa người, váy dưới là hình chữ A, dưới chân là vớ đen dài công thêm giày da nhỏ. Rất phù hợp với cách ăn mặc của sinh viên, mà cô còn buộc tóc cao, mặc dù không có trang điểm nhưng ngũ quan của cô vốn đã nhìn rất đẹp, làn da cũng rất trắng mịn, không cần tô son điểm phấn quá nhiều đã đủ đẹp để người ta không dời được mắt rồi.
Lý Thâm không nhúc nhích.
Nhưng Thẩm Y Y không cần nghĩ cũng biết chắc chắn anh đã bị mình mê hoặc.
Trước kia trong thôn cô không tiện rêu rao, cộng thêm ngũ quan của cô vốn đã ưu việt, sửa soạn qua loa cố gắng theo kiểu cách nhã nhặn, bây giờ đã trở lại thủ đô, nếp sống cởi mở hơn nông thôn, cộng thêm hiện giờ tình thế thật sự đã không căng thẳng nữa, đương nhiên cô cũng muốn sửa soạn cho bản thân rồi. Lòng yêu thích cái đẹp ai ai cũng có, không liên quan điều gì khác, chỉ vì khiến mình vui.
Đương nhiên, Lý Thâm mê đắm cô, vẫn cực kỳ thỏa mãn lòng hư vinh của Thẩm Y Y, cố ý ở trước mặt anh lượn một vòng, đắc ý nói: “Anh Thâm, em có đẹp không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây