Cả nhà vui vẻ vào trong nhà.
Ngô Tiểu Mạn kéo mẹ Ngô cố ý thả chậm bước chân đi ở sau cùng, thấp giọng nói: “Mẹ, thái độ mẹ tốt một chút, mẹ như vậy sẽ khiến người ta hiểu lầm!”
“Hiểu lầm cái gì?” Mẹ Ngô nhíu mày: “Lẽ nào mẹ còn phải giống cha mẹ chồng con, xông lên hỏi han ân cần từng ly từng tí với nó sao? Mẹ không làm được đâu! Hơn nữa con nhìn nó xem, quay về thì quay về, làm giống như công chúa giá đáo! Cái hôm con về, không có rầm rộ như thế!”
“Mẹ!” Ngô Tiểu Mạn thấp giọng nói: “Không phải đã giải thích hết rồi sao? Hôm đó xe chết máy giữa đường, hơn nữa tuy chúng ta ngồi xe buýt về, nhưng cha mẹ chồng con cũng đã làm một bàn đồ ăn ngon đợi chúng ta rồi.”
“...” Mẹ Ngô vẫn nhíu mày: “Được, cái này tính là chuyện ngoài ý muốn, nhưng con không lo lắng?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây