“...” Giang Ái Linh nghẹn giọng, thầm mắng Giang Uyển Nhu tính toán chi li, nhưng mà cô ta cũng đã nghĩ ra đối sách, giả vờ oan uổng nói, “Em gái, em nói lời này làm cho chị cảm thấy thương tâm, chị là chị gái của em, sao lại muốn tránh xa em chứ?”
“Nhưng em cũng không phải không biết người nhà họ Lý đều không thích em, với thân phận của chị ở nhà họ Lý, bọn họ đều khinh thường chị, ngay cả anh rể của em cũng càng ngày càng không có kiên nhẫn với chị.”
“Em nghĩ chị bị như vậy còn dám giúp em sao? Nếu chị dám giúp em, nhà họ sẽ bắt chị phải ly hôn! Nếu như ly hôn, Thiết Trụ và mấy đứa nhỏ phải làm sao? Chị đây cũng là rơi vào tình cảnh bất đắc dĩ!”
Vừa nói, vừa khóc lên, “Nhưng bây giờ chị cũng đã suy nghĩ rõ ràng rồi, dù sao Thiết Trụ và mấy đứa nhỏ cũng đã trưởng thành, chị không sợ nhà bọn họ nữa, ly hôn thì ly hôn đi, chị với em mới là chị em ruột, đối với chị không ai quan trọng bằng em cả!”
Giang Ái Linh vừa nói vừa bật khóc, nếu đổi lại là người khác, không chừng nghe xong cũng cảm động đến mức rơi nước mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây