“Khi đồng chí Ngô và chỉ đạo viện đi cùng nhau…” Thẩm Vũ Hoành cười lạnh: “Sau đó thì sao?”
Người đó khóc không ra nước mắt, không dám nói gì nữa.
“5km!” Thẩm Vũ Hoành lãnh khốc vô tình: “Có ý kiến không?”
“Không có!” Mọi người hô, họ nào dám có! Lén lút nghị luận trưởng quan, đó là đại kỵ.
Đợi sau khi họ đồng loạt đi chạy phạt, Thẩm Vũ Hoành về thẳng ký túc xá, không thể như ý nguyện nhìn thấy thân ảnh dưới tòa lầu ký túc xá, anh ấy khựng lại, xoay người tới nhà ăn, cuối cùng cũng nhìn thấy người muốn thấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây