Tiểu Bối thật sự rất ngoan, ngoại trừ đói bụng hoặc là đái, đi nặng mới khóc, còn lại hoặc là yên tĩnh ngủ, hoặc là mở mắt to tròn, ngây thơ ngẩn người.
Có điều con bé đặc biệt thích mẹ con bé, nếu cha con bé hoặc là bà ngoại bế con bé thì không có tới gần mẹ còn tốt. Nếu tới gần mẹ con bé, con bé tựa như là ngửi được mùi, bàn tay nhỏ bé quơ quào về phía mẹ, nếu mẹ con bé không bế con bé, con bé sẽ lầm bầm khóc lên. Thẩm Y Y bế con bé, con nhóc này sẽ nắm chặt áo trước ngực cô, sau đó mãn nguyện nhắm mắt lại.
Nghe lời đến nỗi ngay cả Lý Thâm cũng có chút kinh ngạc, bởi vì mấy đứa nhỏ khi còn bé rất ầm ĩ, tiếng khóc đó khiến cho đầu óc ai cũng đau. Đây cũng là lý do vì sao anh đã luyện được kỹ thuật dỗ dành em bé thuần thục. Kết quả con gái anh ngoan thế này? Ngoan tới mức khiến cho người cha già là anh cảm thấy như anh hùng không đất dụng võ. Thế cho nên cơ hội để anh bộc lộ tài năng cho vợ anh, để vợ anh mở mang mắt đã không có.
Thẩm Y Y ở bệnh viện năm ngày, ngày thứ mười một ở bệnh viện, bọn họ đã lên đường về rồi.
Lý Thâm đi làm thủ tục xuất viện cho cô, mẹ Thẩm thì thu dọn đồ đạc, Thẩm Y Y thì chơi với Tiểu Bối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây