Cuối cùng, cá của Nhị Bảo nấu đương nhiên không thể ăn được nữa, cậu bé chột dạ không thôi, cứng miệng nói: “Còn ăn được mà nhỉ?”
“Vậy con nếm thử xem?” Lý Thâm múc một thìa, nhìn cậu bé.
Nhị Bảo: “…” Há miệng ra rồi lại ngậm lại. Cuối cùng, đành phải nhắm mắt, há miệng dưới ánh mắt trêu chọc của cha.
Lý Thâm nhìn biểu cảm không sợ chết của cậu bé, môi ngoắc ngoắc lên, thật sự đút cho cậu bé một ngụm nhỏ.
“Ọe…” Nhị Bảo muốn nôn theo bản năng, rốt cuộc mở mắt ra liền thấy mặt cha cậu, cậu lại nhắm mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây