Thẩm Y Y quay đầu, Tiểu Bảo chạy ù vào lòng cô, cô vừa ôm Tiểu Bảo vào lòng, ngẩng đầu lập tức nhìn thấy Nhị Bảo cầm một con giun to lớn trên tay, con giun còn đang lúc nhúc lúc nhúc.
“...” Da đầu Thẩm Y Y tê rần: “Nhị Bảo, con cầm con này làm gì, dọa em trai sợ rồi, mau chóng ném đi.”
“Con bắt nó chơi một xíu.” Nhị Bảo rất vô tội, nhích tới gần một bước, muốn nói cái gì, chỉ thấy mẹ cậu bé ôm Tiểu Bảo lui về sau một bước, mà anh cả của cậu bé thì… đang lạnh lùng nhìn cậu bé.
Ơ… hầy.
Nhị Bảo rất thức thời, ném con giun đi ra ngoài, trở về nịnh nọt nhìn về phía Tiểu Bảo: “Tiểu Bảo, đừng khóc, anh hai không phải cố ý!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây