Về tới nhà đã bốn giờ hơn.
Thẩm Y Y bê cái đòn nhỏ đặt ở cửa nhà bếp, hốt nắm hạt dưa sống bỏ vào trong túi Tiểu Bảo: “Tiểu Bảo, ngoan ngoãn ngồi ở đây với Lang Nha, đừng chạy lung tung, mẹ vào bếp nấu đồ ngon, được không?”
Tiểu Bảo ngồi trên đòn nhỏ, ôm một nắm hạt dưa sống trong túi, vừa cắn vừa chớp đôi mắt to như nho đen, ngoan ngoãn nói: “Được ~”
Bây giờ Tiểu Bảo cũng không sợ Lang Nha nữa, Lang Nha ngồi xổm bên cạnh cậu bé, tựa như cũng nghe hiểu ý của Thẩm Y Y, “gâu” một tiếng, bày tỏ nó sẽ bảo vệ tốt tiểu chủ nhân.
“Ngoan.” Thẩm Y Y đi vào bếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây