Mẹ Lý cũng đợi sau khi Thẩm Y Y nói xong một phen mới nhận ra không nên nói toạc ra như thế, mặt mày sợ hãi nhìn Thẩm Y Y, nói chuyện cũng không trôi chảy nổi, “Vợ, vợ thằng hai, có phải mẹ đã gây họa rồi không?”
“Cũng không đến nỗi gây họa, nhưng mẹ à.” Thẩm Y Y nhìn mẹ Lý: “Dù sao thì lời nói đáng sợ, trắng cũng có thể nói thành đen, nhà chúng ta vốn đã khá nổi bật rồi nên phải cố gắng khiêm nhường một chút trong lời nói. Chí ít thì trên bề nổi không để người khác có thể bắt lỗi được, mẹ hiểu không?”
“Hiểu, hiểu rồi,” Mẹ Lý hiểu rồi, nhưng bà ấy không tin tưởng vào đầu óc của mình, có lúc quanh qua quẩn lại, sợ sẽ có lúc nói sai rồi cũng không biết, nuốt một ngụm nước bọt, “Mẹ sau này sẽ cố ít nói lại!”
Dáng vẻ một mực cẩn trọng của mẹ đã chọc cười Thẩm Y Y, “Mẹ, mẹ cũng không cần phải quá cẩn trọng dè dặt. Dù mẹ không nói chuyện anh Thâm và chị cả tùm được việc làm ra thì bọn họ cũng sẽ biết, không tránh khỏi đón lấy một đợt bàn tán”
“Nhưng chúng ta không trộm không cướp, chúng ta thật sự có dựa vào một chút quan hệ, nhưng mà mua bán công việc, con gái thế thân cho việc làm của cha mẹ và nhiều nữa, bên trên đều là chính sách cả, chuyện này không là gì hết. Huống hồ anh Thâm và chị cả đều thông qua các thủ tục thông thường để vào làm, dù có tra cũng không tra ra chúng ta có lỗi lầm gì. Bọn họ nói những lời nhạy cảm như chúng ta phát tài, hưởng phúc thì chúng ta không cần phải nhận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây