“Giỏi gì cơ?” Thẩm Y Y cười khiêm tốn, “Chị dâu Vương, mấy lời chị nói đã là quá xem trọng em rồi, em làm gì giỏi đến thế! Chị cả em vào xưởng dệt may làm đúng là do em giới thiệu.”
Thẩm Y Y không phủ nhận việc cô có quen biết với Tiền Hiểu Linh, dù sao thì cô cũng từng ăn vài bữa cơm với Tiền Hiểu Linh ở tiệm cơm Quốc Doanh rồi, nhiều người cũng đã nhìn thấy, có muốn giấu cũng giấu không được.
Nhưng.
“Nhưng em cũng không đủ bản lĩnh khiến bên xưởng dệt may nhận chị em đâu ạ. Sở dĩ chị cả của em có thể vào xưởng dệt may làm việc là do chủ nhiệm công đoàn của xưởng dệt may khen chị cả em có xuất thân tốt, thật thà, yên phận, cần mẫn, chịu khó. Không sợ thế lực tàn bạo, dũng cảm vạch trần hành vi đê hèn của Trần Kiến Quân, có tinh thần tự bảo vệ quyền lợi phụ nữ. Cảm thấy chị ấy có tư tưởng giác ngộ cao, đủ để có thể nâng cao tinh thần độc lập của các nữ công nhân trong xương dệt may.”
“Ngoài ra, tay nghề của chị ấy thực sự không tệ, cái này mọi người đều biết mà đúng không? Có thể được vào xưởng dệt may làm thực ra thì cũng không có gì lạ cả! Vả lại chị ấy cũng chỉ là một nhân viên tạm thời, sau này có chuyển sang chính thức không còn tùy vào biểu hiện của chị ấy nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây