Cả sân phát ra tiếng cười đùa, nhà tổ bên cạnh đều nghe thấy, những người khác đều tò mò, cầm băng ghế dài leo lên tường xem.
Đám trẻ hưng phấn lấy hoa tuyết trên tường, gia nhập đại chiến, nhất thời vô cùng náo nhiệt.
Mẹ Lý “ây dô” một tiếng, gương mặt mang theo nụ cười hiền dịu, từ trên ghế đi xuống: “Chơi cũng vui quá đi!”
Giang Ái Linh bĩu môi, dùng giọng nói mọi người đều không nghe thấy lẩm bẩm: “Ban ngày ban mặt ôm ôm ấp ấp, ra thể thống gì!”
Đi về nhà mình, lập tức nhìn thấy Lý Tam Hoành còn đang nằm trên giường, liên tưởng tới tình cảnh vừa mới nhìn thấy, trong lòng mất cân bằng, trực tiếp kéo chăn của Lý Tam Hoành: “Lý Tam Hoành, sao anh lại ngủ nữa? Mau dậy cho em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây