Lý Thâm, Thẩm Y Y vừa mới đi, Đại Bảo đã thức dậy.
Nhìn trái ngó phải, không nhìn thấy cha mẹ, đẩy Nhị Bảo còn đang ngủ ở bên cạnh: “Nhị Bảo, mau thức dậy, cha mẹ đi rồi!”
Nhị Bảo bị đánh thức, mở đôi mắt buồn ngủ mông lung, phản ứng lại lời của Đại Bảo, lăn lăn bò dậy, chân trần xuống giường, chạy ra ngoài cửa nhìn, nhìn thấy mẹ Lý đang quét sân: “Bà, cha mẹ của con đâu?”
Mẹ Lý nhìn thấy cậu và Đại Bảo chưa mặc áo và mang giày đã chạy ra, “ây dô” một tiếng, ném chổi xuống chạy tới: “Cục cưng của bà, sao không mặc áo, mang giày vào chứ? Thế này cóng người thì phải làm sao? Mau vào mặc áo, mang giày vào, mau mau mau.”
Đại Bảo nghe vậy, chạy về lấy giày và áo ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây