Động tác này có chút thân mật, ban ngày không chừng sẽ có tin đồn gì. Nhưng bây giờ là buổi tối, trời đã sớm tối, bên ngoài gần như không có người nào đi đi lại lại, có người còn không nỡ châm đèn dầu trong nhà cũng đã lên giường đi ngủ.
Vì vậy Thẩm Y Y không có giãy giụa, ngược lại dừng bước, tay vòng qua eo cơ bắp của anh, ngửa đầu nhìn anh: “Sao vậy?”
Lý Thâm tắt đèn pin, cũng ôm eo nhỏ của cô, lắc đầu, trong giọng nói có vẻ suy sụp: “Chúng ta không bao giờ sinh nữa.”
Sau khi Thẩm Y Y đi vào thăm Lâm Đại Nữu, Lý Thâm đã tới rồi.
Tiếng kêu thảm thiết của Lâm Đại Nữu anh nghe tận tai, nhìn thấy tận mắt, biết được tình huống vậy mà sẽ nghiêm trọng đến mức phải giữ lớn hay là giữ nhỏ, anh đột nhiên toát mồ hôi lạnh. Anh biết phụ nữ sinh con là chuyện rất nguy hiểm, vì vậy Thẩm Y Y mang thai hai lần, anh đều kéo cô đi bệnh viện sinh. Nhưng hai lần mang thai của Thẩm Y Y đều sinh rất nhanh, đi vào chưa tới một hồi đã đi ra, ngay cả bác sĩ cũng khen sức khỏe của cô tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây