Thẩm Y Y nghe vậy, nhìn anh một cái, mặc dù biết anh nhất định sẽ ủng hộ cô, nhưng chính tai nghe thì vẫn rất cảm động.
Lý Thâm thấp giọng nói: “Em tốt với anh, vì vậy anh cũng muốn đối xử tốt với em!”
Thẩm Y Y nhếch miệng lên, oán trách nhìn anh một cái, lại thở dài một hơi: “Đáng tiếc, không gửi được quá nhiều.”
Bây giờ gửi đồ chỉ có bưu chính, bưu phí quá đắt, gửi quá nhiều còn không bằng gửi tiền về cho cha mẹ đi cung tiêu xã.
Gửi tiền về để mẹ cô mua lương thực là không thực tế, mẹ của cô coi như là không nghi ngờ nguồn gốc tiền của cô thì cũng nhất định sẽ nghĩ để tiền chữa bệnh cho cha của cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây