"Chú thấy cháu ở đây một mình cũng khá cô đơn, chú chuyển nấm mồ cô đơn của cô bé Thẩm Miên Miên đến đây với cháu, hai người làm bạn, dưới đó cháu hãy chăm sóc người ta, coi như cháu đền bù lỗi lầm."
Điều này khiến Quý Minh Viễn như hồn ma có chút cạn lời, chú của cậu ta đã lớn tuổi thế rồi mà vẫn thích trêu chọc cậu ta.
Tuy nhiên, chuyển mộ của Thẩm Miên Miên đến đây cũng tốt, cô bé Thẩm Miên Miên còn thảm hơn cậu ta, sau khi chết trở thành một nắm đất vàng, thậm chí không có người cúng bái, càng không nói đến một ngôi mộ.
Quý Minh Viễn muốn nói: "Chú, chú chuyển đi."
Nói một câu nhưng đối phương không nghe thấy gì cả, điều này khiến Quý Minh Viễn có chút thất vọng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây