Chiều hôm đó, khi ra ngoài, mọi chuyện diễn ra đúng như vậy. Thẩm Mỹ Vân đi cùng Quý Trường Tranh, Miên Miên ngồi trên vai ba, còn Sư đoàn trưởng Trương thì vừa nhâm nhi hạt dưa vừa xem náo nhiệt của gia đình ba người.
Còn Tham mưu trưởng Chu thì vất vả khiêng xe đạp, thở hổn hển.
“Không phải, sao mọi người đi nhanh thế?”
Xe đạp hiệu Phượng Hoàng chất lượng tốt thật, nặng ít nhất cũng phải hơn trăm cân, quả thực không dễ dàng gì. May mà là xuống dốc, nếu mà lên dốc thì mới mệt người chết.
Quý Trường Tranh chậm bước chân lại, còn Sư đoàn trưởng Trương thì vừa bóc hạt dưa vừa nhận xét: “Tham mưu Chu này, xem ra thể lực của anh không bằng xưa rồi nhỉ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây