Thẩm Mỹ Vân biết đây là điều tốt nhất cho cả hai mối quan tâm, nhưng cô đã đồng ý với khoa trưởng Lý rồi.
Sau đó, cô nói: “Tôi biết quân đội đối với tôi rất tốt, đối với Trường Tranh cũng rất tốt, nhưng tôi sẽ nói thẳng với anh, sĩ quan hậu cần, rằng tôi đã hứa với trưởng khoa Lý phải xây dựng một căn cứ thí nghiệm chăn nuôi heo, thậm chí tôi còn hứa với ông ấy cuối năm tôi sẽ đưa cho đối phương mười con heo.”
“Đương nhiên tôi có thể phủi mông một cái, rủ bỏ trách nhiệm đi cùng anh, nhưng với trưởng khoa Lý bên này, thì tôi phải làm sao? Hơn nữa, với căn cứ chăn nuôi heo ở công xã Thắng Lợi thì phải làm sao?”
Nếu cô là Thẩm Mỹ Vân ban đầu vừa về quê bất lực, không có nơi nương tựa thì cô đương nhiên sẽ theo đối phương rời đi không chút do dự, nhưng bây giờ đã khác.
Bây giờ, phía sau cô có người, ở phía trước cũng có người, trong tình huống như vậy, nếu như cô phủi mông bỏ đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây