Những ngày ấm áp chậm rãi như vậy, Thẩm Mỹ Vân có chút hoảng hốt: “Đột nhiên em cảm thấy những ngày trước kia đều uổng phí.”
Cuộc sống trước kia giống như chiến tranh, mỗi ngày bận rộn, chưa từng thảnh thơi như vậy.
Quý Trường Tranh nắm tay cô, dạo bước trong ngõ nhỏ, cành cây già nhô ra ngoài tường viện, dưới ánh trời chiều mùa đông, có thêm vài phần ấm áp.
“Cuộc sống như vậy, là do bận rộn trước kia đổi lấy.”
Không có Mỹ Vân ở bên ngoài dốc sức làm việc kiếm tiền, bọn họ không mua được căn nhà này, cũng không mua nổi chiếc xe này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây