Bà Quý sốt ruột, lập tức đưa áo khoác cho cô.
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng, mặc quần áo vào rửa mặt: “Mẹ, con đi đây.”
“Ăn một chút rồi đi.”
Bà Quý giữ chặt cô: “Má Trương để bữa sáng vào nồi hâm nóng, con ăn trước rồi đi.”
Thẩm Mỹ Vân nghĩ cũng phải, không ăn cơm chỉ mải bận rộn, sợ là phải nhịn đói đến trưa hoặc là buổi tối.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây