"Anh còn trẻ, anh không hiểu đâu, cô gái xinh đẹp kia, giống như một bông hoa đang nở rộ, hái một bông thì mất một bông, anh không hái à, chờ đi, rất nhanh thôi bông hoa đó sẽ bị người khác hái mất."
Nghe vậy.
Đôi lông mày đẹp của Quý Minh Viễn khẽ dừng lại, cậu ta mím môi, giọng nói nhỏ nhẹ: "Tôi biết mà, chú."
Cậu ta cũng biết thanh niên trí thức Thẩm rất ưu tú, nhưng cậu ta vẫn còn thiếu một thời cơ.
Cậu ta có thể cảm nhận rất rõ ràng, thanh niên trí thức Thẩm đang kháng cự cậu ta, còn sự giáo dưỡng và hiểu biết của Quý Minh Viễn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây