Nghe có người gọi mình, Thẩm Mỹ Vân hơi bất ngờ.
Cô thuận thế nhìn về phía phát ra tiếng gọi, nhờ ánh sáng phản chiếu của tuyết trắng mà lờ mờ thấy một người đàn ông trẻ tuổi đang cầm ô.
Người đó không phải ai khác, chính là - Quý Minh Viễn.
Cậu ta bước đi không nhanh không chậm, nhưng lại đi về hướng Thẩm Mỹ Vân.
Trong ánh sáng tối tăm, khuôn mặt thanh tú của cậu ta được ánh sáng từ tuyết trắng trên mặt đất chiếu sáng, càng làm tôn lên vẻ ôn hòa như ngọc, tĩnh lặng và thanh thản.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây