Không chỉ cô mà Đỗ Tiểu Quyên và thím Hà cũng muốn thêm ít bông, thứ này rất khó mua, ngay cả trong nhà dân làng xung quanh quân khu cũng rất khó thu được.
“Được, vậy tôi đưa cô đi.
Cuối cùng, chỉ riêng bông Thẩm Vi Vi đã mua ba mươi cân, cô định để cho mình hai mươi cân, nghe thì nhiều, nhưng thực tế một cái chân dày phải dùng hơn năm cân bông rồi, làm cho Đại Phúc và Tiểu An mỗi đứa một cái chăn, số bông còn lại đủ để làm áo bông.
Đó là bởi vì nông trại không thể mua quá nhiều, nếu không cô còn muốn mua thêm một ít mang về.
Ngoại trừ bông, cô cũng mua rất nhiều lương thực, đợi đến lúc đến nhà dân làng đổi rau, Thẩm Vi Vi đang định rời đi thì nghe thấy một âm thanh quen thuộc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây