“Thế thì không được, em cũng có việc muốn nói với lữ đoàn trưởng Trương, với cả anh vẫn chưa được ngủ, như vậy sẽ chỉ tốt mệt hơn em thôi, lỡ như anh không chịu đựng được em lại phải cõng anh về.
Lý Trường Vĩ cảm thấy đoàn trưởng của bọn họ thực sự quá vô tình, cậu ta thở dài như vậy là vì cái gì chứ, không phải là vì để sau này Trình Diễm không cần vội vã như vậy.
Vốn dĩ cậu ta định nghỉ ngơi một đêm ở nơi làm nhiệm vụ, rồi hôm nay mới về, kết quả Trình Diễm nhất quyết phải đi vào hôm nay, Trình Diễm muốn để cậu ta ở lại, nhưng cậu ta lại không yên tâm, nhất định phải theo anh trở về.
Lý Trường Vĩ đi được vài bước đột nhiên cau mày hỏi: “Đoàn trưởng, anh có cảm thấy có gì đó sai sai không?
Sao cậu ta lại cảm thấy có rất nhiều người đang nhìn vào bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây