Nhưng cho dù cô bé có cố gắng như thế nào thì vận may giống như đã biến mất trong một đêm, cho dù làm thế nào cũng không trở về được.
Mạnh Tiểu Mạn cực kỳ sợ hãi, sợ tới mức khóc lên. Cô bé ngồi trong góc tường, ôm hộp sôcôla đã tiêu hết tiền an ủi mình, không sao, sau khi biết chuyện này có thể mẹ sẽ tức giận nhưng nhất định sẽ không vứt bỏ cô bé, bởi vì mẹ nói người mẹ thích nhất chính là mình.
Có thể nói, cho đến trước ngày hôm nay, Mạnh Tiểu Mạn đều nghĩ như vậy. Nhưng sau khi Liêu Yến Thục đánh cô bé không chút thương xót, đau đớn kịch liệt truyền đến. Lúc này Mạnh Tiểu Mạn mới nhận ra mẹ vốn không thích mình, thứ cô ta thích chỉ là có vận may của cô bé mà thôi.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm này, Mạnh Tiểu Mạn liền không nhịn được vừa khóc vừa chạy ra khỏi nhà.
Tuy rằng cô bé rất buồn, rất đau lòng nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là một đứa nhỏ bảy tám tuổi, một mình chạy lên núi vẫn sẽ sợ hãi, nhất là sau khi cô bé tỉnh táo lại phát hiện nơi này mình chưa từng tới, ngay cả đường về nhà cũng không tìm được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây