Cô ta vốn định đập vỡ cái hòm, lấy vàng thỏi bên trong ra cất ở trên người rồi dẫn theo Mạnh Tiểu Mạn rời đi, nhưng dùng đá đập vài cái cũng không vỡ.
Mang theo hòm chạy cũng không được, một người cả ngày không làm việc nặng như Liêu Yến Thục vốn không có sức lực. Bây giờ Mạnh Tiểu Mạn còn bị trẹo chân, chỉ có thể cõng xuống núi. Cái hòm này không biết phải làm gì, thực sự rất nặng, vừa mới chạy một lát cô ta đã sắp mệt chết.
Hơn nữa một cái hòm rõ ràng như vậy, nếu mang xuống núi bị những người khác nhìn thấy, nhất định sẽ phát hiện ra là cái gì...
Thấy thời gian từng giây từng phút trôi qua, sợ anh Lưu tìm tới nên Liêu Yến Thục chỉ có thể giấu cái hòm đi trước rồi dẫn theo Mạnh Tiểu Mạn nhanh chóng chạy trốn.
Cô ta vốn định chờ sau khi đưa Mạnh Tiểu Mạn trở về thì sẽ tự mình quay lại lấy cái hòm, nhưng không ngờ anh Lưu lại phản ứng nhanh hơn. Lúc anh ta bắt thỏ quay về, sau khi phát hiện không thấy cái hòm đâu nữa thì anh ta điên cuồng tức giận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây