Xung quanh đều là núi, người đi đào thảo dược bán cũng không chỉ có một mình Thẩm Vi Vi, chỉ là rất nhiều người không biết nhiều về các loại thảo dược, hơn nữa không quen thuộc với rừng núi cho nên thu hoạch cũng kém hơn Thẩm Vi Vi.
Chuyện đào thảo dược chỉ giấu được chốc lát không giấu được lâu dài, hơn nữa càng che giấu thì ham muốn và tò mò của một vài người càng mạnh. Cho nên Thẩm Vi Vi chưa từng giấu diếm chuyện mình lên núi tìm thảo dược. Chỉ là cô sẽ giấu đi hơn một nửa, số lượng còn lại không nhiều lắm cũng không có gì quý giá, nhìn qua khổ cực, vất vả cả ngày vốn không kiếm được mấy đồng.
Cứ như vậy, mặc dù mọi người có nóng mắt đến đâu cũng sẽ không nói thêm gì nữa, nhiều lắm thì ngày hôm sau mình cũng cầm liêm mang sọt đi tìm thảo dược, sẽ không lôi kéo Thẩm Vi Vi hỏi đông hỏi tây nữa.
Tình cờ một lần Mạnh Kiến Quốc nói chuyện Thẩm Vi Vi tìm thảo dược, trong lòng cảm thấy công việc này không tệ lắm, quay về liền nói với Liêu Yến Thục.
Ý định ban đầu của anh ta là bình thường Liêu Yến Thục đi dạy học cũng không mệt nên cuối tuần có thể đi thử xem, biết đâu có thể kiếm được một chút. Dù sao tuy rằng nhà bọn họ hai người đều có công việc, nhưng bởi vì chi tiêu nhiều, vốn là không tiết kiệm được bao nhiêu. Bây giờ chỉ có một mình Mạnh Tiểu Mạn còn tốt, đợi đến năm sau lại muốn có con, vậy số tiền kia cũng không đủ dùng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây