Bây giờ thời đại này cho dù là đi đâu cũng cần thư giới thiệu, tuy rằng anh Lưu đã chạy nhưng trong tay anh ta không có gì, nhất định là chạy không xa, vẫn còn ở xung quanh đây, đặc biệt là trong tay anh ta còn mang theo rất nhiều tiền nên nhất định sẽ càng phải cẩn thận hơn.
Đặc biệt xung quanh đây lại rất nhiều núi, nếu muốn trốn thì đó nhất định là chỗ trốn tốt nhất.
Tuy rằng quân khu và khu ký túc xá của người nhà tương đối an toàn, nhưng cũng không thể hoàn toàn vây quanh ngọn núi, nếu chạy lung tung không cẩn thận sẽ bị lạc đường, quanh quẩn trong núi vô tình đi tới chỗ khác cũng không biết, cho nên vẫn phải cẩn thận một chút mới được.
Đợi đến khi về đến nhà, còn chưa vào cửa đã thấy bóng dáng Trình Diễm. Anh đang đứng ở trong sân, trên tay cầm chổi quét tuyết, nhưng rõ ràng có chút không yên tâm, vẫn luôn nhìn ra bên ngoài. Thấy Thẩm Vi Vi dẫn theo hai đứa nhỏ trở về, anh ném thẳng chổi đi vội vàng ra đón: “Lên núi à? Sao đi lâu như vậy?
Thẩm Vi Vi vừa đặt đồ xuống vừa nói: “Đúng vậy, lên núi đào một ít măng, làm sao vậy? Có chuyện gì sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây