Nhưng Thẩm Vi Vi lại bảo cậu tự mình nói: "iểu An, Đại Phúc là anh trai con, con là em trai của anh ấy, hai người các con là anh em ruột thịt, không có việc gì là không thể nói. Hơn nữa lúc này có việc con có thể bảo mẹ đi nói, nhưng sau này đến lúc các con trưởng thành, đều không ở nhà nữa, có chuyện gì chẳng lẽ con còn muốn gọi điện thoại về để bảo mẹ chuyển lời cho Đại Phúc sao?
Hiên tại quan hệ giữa Tiểu An và Đại Phúc tốt hơn rất nhiều so với trước kia. Tuy nói có đôi lúc vẫn sẽ giận dỗi, nhưng trẻ con mà có chút xô xát nhỏ là rất bình thường. Hơn nữa mỗi lần Thẩm Vi Vi nói cậu đều sẽ chăm chú lắng nghe, cho nên suy nghĩ một chút vẫn gật đầu đồng ý: “Được rồi, vậy con sẽ tự mình đi nói với Đại Phúc.
Tiểu An cảm thấy chuyện này cũng không phải lỗi của cậu, cậu không cần phải sợ hãi, cho nên sau khi tìm được Đại Phúc, cậu liền nói thẳng vào vấn đề.
Đại Phúc hơi kinh ngạc nhìn cậu một cái: “Làm sao em biết anh cố ý không để ý tới em?
“Đương nhiên em biết. Đêm qua rõ ràng anh không ngủ, em đã nhìn thấy mắt của anh đang động, nhưng em gọi anh mấy tiếng anh cũng không trả lời. Tiểu An lớn tiếng tố cáo. Cậu cảm thấy là Đại Phúc đang coi thường mình, không để ý tới cậu thì quên đi, bây giờ còn giả vờ rất vô tội, thật sự quá tệ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây