Cũng may ở chỗ này tương đối hẻo lánh, không có người thứ ba, hơn nữa Thái Kiệt nhìn qua rất vội vàng, nhanh chóng đi về phía trước, cho nên cũng không phát hiện ra cô.
Thẩm Vi Vi đi theo gần bảy tám phút mới dừng bước, cô nhìn thấy một tòa nhà sáng đèn trước mắt, dần hiểu ra là chuyện gì đang xảy ra.
“Tiểu An, cháu đứng ở đây làm gì thế, không lạnh sao? Cao Tuyết tới đưa đồ cho Thẩm Vi Vi.
Bây giờ thời tiết rất lạnh, sức khỏe của cô ấy đã yếu lại cộng thêm việc phải chăm con, vì vậy hầu như cô ấy luôn ở nhà không đi ra ngoài. Nhưng sáng nay, Phương Đại Quân đã lấy hàng hóa Tết do ba mẹ cô ấy gửi tới từ bưu cục đem về, một túi da rắn đựng đầy hải sản. Bọn họ nhất định ăn không hết nên Cao Tuyết liền chia ra một ít mang qua cho Thẩm Vi Vi và Đỗ Tiểu Quyên.
Cô ấy vừa xách giỏ đi tới, còn chưa vào cửa khu ký túc xá thì đã thấy Tiểu An đứng bên ngoài khoác chiếc áo bông dày, ngẩng đầu nhỏ nhìn xung quanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây