“Đúng vậy, lần trước khi phát hiện ra cây hạt dẻ, không phải cậu cũng ở chung với bọn tôi sao? Mặc dù Tiểu An rất tham ăn, nhưng ở phương diện này cậu vẫn rất thành thật.
“Được rồi, cảm ơn cậu Trình Minh Hi. Phó Viễn Chí vô cùng vui vẻ, vội vàng cảm ơn.
Tiểu An gãi đầu một cái nói: “Ngày mai tôi sẽ mang tới trường cho cậu.
Nụ cười trên mặt Phó Viễn Chí lập tức cứng đờ: “Tôi, tôi không thể đi ném tuyết cùng các cậu sao?
Tiểu An còn chưa kịp nói gì, Ngưu Đản đã nói: “Đương nhiên là không được, nếu không mẹ cậu lại trách bọn tôi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây