“Em muốn nghĩ như vậy thì anh cũng hết cách. Đại Phúc không định đánh thức người giả vờ ngủ.
Tiểu An mím môi, cảm thấy Đại Phúc đang ghen tỵ mình cao lớn, cậu muốn nói gì đó, đột nhiên trong đầu lóe lên, ‘ây da’ một tiếng, khoác áo bông lên chạy xuống giường, đẩy cửa chạy ra ngoài.
Đại Phúc nhìn Tiểu An cực kỳ năng động, còn thích bất ngờ, có chút bất lực ôm đầu.
Cậu cảm thấy chỉ cần ngủ chung với Tiểu An, cả đời này mình sẽ không được ngủ ngon giấc, vậy có thể không ngủ chung với Tiểu An không?
Không thể.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây