Mọi người nghĩ thầm, Phó Viễn Chí thật đáng thương a, lớn như vậy cũng chưa từng lên trên núi, trứng chim khẳng định cũng chưa từng đào đi, nấm cũng chưa từng hái, nói không chừng ngay cả cá nhỏ trong sông cũng chưa từng bắt, vậy cũng quá đáng thương!
Mọi người lập tức càng thêm nguyện ý dậy Phó Viễn Chí, không chỉ có là bởi vì đáng thương cậu ta, còn bởi vì ngày thường mấy đứa Tiểu An đều là đãi ngộ học tra, chỉ có bọn họ hỏi người khác điểm, khi nào chính mình có thể dậy cho người khác, vậy cũng quá có cảm giác thành tựu đi!
Ba thợ giày thối hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, đặc biệt là Tiểu An, nâng đầu nhỏ lên, đặc biệt kích động nói: “Đi, tôi dẫn cậu đi tìm bồ kết, thứ này mang về còn có thể giặt quần áo! Chúng ta có thể nhặt một chút về.
Mùa đông quần áo dơ, tần suất giặt cũng không cao, có thể dùng xà phòng, nhưng nóng lên mỗi ngày đều phải giặt quần áo, nếu nhiều lần đều dùng xà phòng mà nói, vậy phí tổn sẽ lớn, dùng bồ kết lại không giống vậy, vừa sạch sẽ còn không cần tiêu tiền.
Phó Viễn Chí nghe được Tiểu An nói, trong lòng vui vẻ: “Vậy nếu tôi mang về, mẹ tôi sẽ thích sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây