Trình Diễm không có đi ngủ, mà là lấy ghế ngồi trước mặt Thẩm Vi Vi, cong đôi chân dài lại, bắt đầu làm việc giúp cô.
Tuy thời gian anh vào bộ đội sớm, nhưng trước kia anh ở nhà việc gì cũng biết làm hết, động tác trên tay còn nhanh hơn Thẩm Vi Vi tí, hai người làm với nhau, chẳng bao lâu thì đã làm xong.
“Vậy em đi ngủ đây. Thẩm Vi Vi sắp xếp lại lồng tôm, nhìn anh nói.
Trình Diễm gật đầu: “Ừm, đắp mền vào.
Thẩm Vi Vi trả lời một tiếng qua loa, hai bước chuồn vào phòng đóng cửa lại, cho tới khi trong phòng chỉ còn lại một mình cô, mới thổi tắt cây nến, cuối cùng cô cũng cảm thấy luồng hơi nóng đó đã tan biến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây