Lại có người già biết ăn nói lên tiếng: “Đã sớm nói với mấy người trẻ tuổi các cậu rồi, gả cưới là phải để ý môn đăng hộ đối. Lui một bước cũng phải vọng tộc gả nữ, cửa thấp cưới vợ, lời tổ tông lưu truyền lại luôn có đạo lý đúng hay không. Dù lui thêm bước nữa, nhà chúng ta cũng không phải gia đình giàu có gì, tìm cho cô gái nhỏ thằng nhóc nghèo cũng phải là đứa có thể nói chuyện được với con bé, có năng lực, trung thực có tác dụng gì, ở đâu mà chẳng có người thành thật!”
Đúng đúng đúng, rất nhiều người già phụ họa theo.
Hiện tại cũng chú trọng tự do yêu đương, con gái nhà ông cũng thật bớt lo, nghe lão cha như ông đi xem mắt, nào biết người không bớt lo chính là kẻ làm cha ông.
Kiều Trà Trà nghĩ thầm, mặc kệ lời này có đúng hay không, nhưng lời của bà cụ quả thật có thể tránh đi rất nhiều rủi ro trong hôn nhân.
Đội trưởng Chu rốt cục cũng đến, mặt đanh lại nói: “Làm gì vậy, đã già cái đầu mà làm việc còn không đáng tin cậy như thế. Tìm bà mối cùng người ta quyết định hôn nhân ư, bày rượu ư, đăng ký kết hôn ư, không phải chỉ là gặp nhau một lần, tôi thấy ông chính là lên cơn động kinh! Cái gì cũng không có, ông bảo Bình Quả đứng ở đây làm gì, mau dẫn về nhà đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây