Ninh Du cũng nằm lên giường, ôm Kiều Trà Trà, không buồn ngủ lắm, hai vợ chồng dứt khoát trò chuyện giết thì giờ.
Kiều Trà Trà xoay người đối mặt với anh: “À đúng rồi, chỗ chúng ta vậy mà có sơn quỳ, còn là loài sống dưới nước. Em nhớ mình có đọc qua trong sách của anh, sơn quỳ thích nơi ẩm ướt còn thích lạnh, nhiệt độ từ tám đến mười tám độ, nguồn nước và thổ nhưỡng tốt nhất không bị ô nhiễm, trên núi chỗ chúng ta đoán chừng có nhiều chỗ có thể thỏa mãn điều kiện này.”
Ninh Du hôn khóe miệng cô: “Đúng vậy, em muốn không, vậy hôm nào anh lên núi đi tìm một chút.”
Đôi mắt Kiều Trà Trà sáng lóng lánh, nắm quần áo của anh nói: “Có thể dẫn em đi cùng không?”
Ninh Du cười ha ha, lập tức che giấu biểu cảm, không có bất kỳ chỗ thương lượng nào: “Không thể.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây