Giờ ngọ, tiếng ve kêu râm rang, năm nay đã tháng tám rồi mà vẫn còn có tiếng ve sầu, có lẽ ở nơi đây tháng năm không có ai bắt kén ve ăn.
Lúc Kiều Trà Trà về đến nhà đã là sau khi tan việc, Ninh Du đã làm xong đồ ăn, thỉnh thoảng đứng ở cổng nhìn về phía đường sá, giây phút nhìn thấy Kiều Trà Trà đi về nhà thì mới thả lỏng trong lòng.
“Có cái gì phải lo lắng chứ.” Kiều Trà Trà cười cười nói, “Mau vào phòng, mau vào phòng! Em mua rất nhiều đồ đó.”
Ninh Du canh giữ ở cửa, vừa đi vừa nói: “Để đó là được rồi, nhanh đi ăn cơm đi, anh sắp xếp lại cho.”
“Hoành Hoành đâu?” Kiều Trà Trà hỏi. Không đúng nha, đứa bé này nghe thấy giọng nói của cô hẳn là sẽ chạy vội ra mới đúng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây