Ninh Du: “...” Làm sao cảm giác cô cũng đang chờ câu nói này của mình vậy?
Kiều Trà Trà nghĩ lại, càng ngại không đủ, dịch người về phía Ninh Du: “Chừng nào thì anh hỏi xong vậy, nếu không mai tôi đến tìm anh, hoặc là cùng anh đi hỏi nhé?”
“Nhà cô xa mà.”
“Không xa!” Kiều Trà Trà nước mắt rưng rưng, hận không thể nắm lấy tay anh, “Vậy cứ quyết định như thế, trưa mai gặp mặt, tôi mời anh ăn cơm!”
“Ngày mai tôi không rảnh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây