Anh nói xong thì Kiều Trà Trà ngẩn người: “Đặc biệt đến cỡ nào?”
Ninh Du nhớ lại một lát, dứt khoát để sách sang một bên, kính mắt cũng để một bên, sau đó tắt đèn, ôm Trà Trà nằm xuống nói: “Trong mơ rất kỳ lạ, anh mơ thấy vào buổi trưa ngày đầu tiên đến thôn, anh vốn tưởng rằng đây chỉ là một giấc mơ bình thường nên chẳng để ý nhiều, kết quả sau đó không lâu anh đã thấy người mình từng mơ thấy trong giấc mơ đó.”
Kiều Trà Trà: “...” Đệt!
Đây là chuyện kì ảo gì vậy chứ, sao cô nghe có chút huyền huyễn vậy, nhưng nghĩ đến lại lịch của mình, Kiều Trà Trà lấy lại bình tĩnh: “Anh nói tiếp đi.”
Ninh Du bất đắc dĩ nhìn cô: “Anh không nói nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây