Thứ này không từ chối được, Chu Bình An vội vàng cảm ơn: “Mẹ anh đang lo cái này đây.”
Mặt trời xuống núi, ánh chiều tà le lói.
Vào lúc màn đêm bao phủ cả vùng này, cuối cùng máy kéo kêu cạch cạch cũng tới thôn Thượng Dương.
Lúc này, các thôn dân đều ăn cơm xong rồi, người ở nhà thì ở nhà, người ở hội trường thì ở hội trường, đợi máy kéo dừng trước cổng viện thanh niên tri thức, rất nhiều người mới phát hiện là Kiều Trà Trà và Ninh Du bọn họ về.
“Cuối cùng cũng tới, em còn tưởng Tiểu Kiều phải mấy ngày nữa mới về.” Chu Bình Quả vội vàng chạy tới, kéo cô vui vẻ nói: “Nhớ chị quá, chị không ở đây em ngay cả ăn thịt cũng cảm thấy vô vị.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây