Giờ phút này ánh mặt trời sáng trưng, có thể quan sát rõ ràng mọi chỗ trong viện. Hai mắt em trai Kiều sáng lên: “Nếu em mà có tiền thì cũng ở trong viện như này, chứ không thèm ở nhà lầu!”
Kiều Trà Trà nghĩ thầm em cũng thật có tầm nhìn, lúc này rất nhiều người đều muốn ở nhà lầu, bởi vì nhà lầu thuận tiện, phí sưởi ấm cũng thấp hơn rất nhiều.
Nhưng qua mấy năm nữa, nhà nước không phân nhà, cuộc sống của mọi người cũng dần tốt hơn, tiểu viện ở ngoại ô thủ đô sẽ càng ngày càng được săn đón.
“Lát nữa anh rể em phải đến đơn vị một chuyến, nói không chừng cũng phải chạng vạng mới về. Anh ấy tan tầm muộn, bọn chị cũng đến muộn.” Kiều Trà Trà nói, lại hỏi cậu, “Em ăn sáng không?”
Em trai Kiều đứng bên dưới cây hồng, ngửa đầu nhìn quả hồng bị chim mổ đang nằm thưa thớt trên cành cây, gật gật đầu: “Ăn rồi ăn rồi, lát nữa em phải đi tìm thầy em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây