“Đúng, tôi, tôi hỏi rồi, bà ta nóng ruột muốn chết.” Thím Tần lắc đầu nói: “Suy cho cùng cũng là mẹ ruột, vẫn còn lo cho con trai, bà ta luôn nói rằng căn nhà này là của con trai bà ta, cứ chà đạp như vậy thì sau này phải làm sao? Có điều cũng coi như bà ta có chút tinh ý, chỉ nói với tôi chứ không mắng ra bên ngoài. Còn nhờ tôi trông coi giúp, nếu như sửa sang quá nhiều thì nhất định phải báo cho bà ta biết.”
Triệu Quỳnh Hoa: “...”
Sao bà ấy cảm thấy chuyện này bất thường nhỉ? Sao lại cảm thấy bất thường nhỉ? Nhưng lại không nghĩ ra được là bất thường ở chỗ nào.
Bà thông gia đó của bà ấy coi trọng căn nhà này đến vậy sao? Bây giờ nhà cũng đã chia cho người khác rồi, có chú ý hơn nữa cũng chẳng có tác dụng gì.
Lại còn thông báo cho bà ta? Thông báo rồi thì có thể làm gì chứ? Mẹ của Ninh Du không phải là kẻ ngốc, vậy nên bà ta muốn làm gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây