Đổng Lão Tam nhíu mày: “Mười lăm tuổi, năm ngoái tốt nghiệp trung học xong thì không học tiếp nữa. Cũng là nó số phận không tốt bị chú đây liên lụy, bằng không lấy thành tích của nó nói thế nào cũng có thể đi đến xưởng đóng hộp. Bây giờ đang ở trong trạm thu mua, nhìn hết sách này đến sách kia, cũng không biết được đang suy nghĩ những thứ gì.”
Kiều Trà Trà cảm thán: “Cháu cũng thường đi đến trạm thu mua, nói không chừng cháu còn từng gặp qua cậu ấy đấy.”
Thành tích tốt như vậy kiên nhẫn thêm một năm nửa năm liền tốt. Thành phần nhà họ Đổng cũng xem như sạch sẽ, có thể tham gia thi đại học.
“Vậy chú vẫn nên dẫn mọi người đến đi, trong thôn chúng ta nhiều thanh niên trí thức, bên cạnh viện thanh niên trí thức còn có sinh viên và thầy giáo già, tìm bọn họ trò chuyện không phải khá hơn là chôn bản thân ở trong đám sách phế phẩm sao.”
Lời này có lý, Đổng Lão Tam nghe lọt được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây