Ai ngờ bề ngoài Khổng Phàm khá là già đi nhưng bên trong vẫn được coi là một ông lão khỏe mạnh. Cười ha ha hai tiếng: “Quả thật đã lâu không gặp, sau này có lẽ sẽ làm phiền Tiểu Kiều nhiều hơn.”
“Ôi, sao thầy lại nói phiền phức với chả không phiền phức thế ạ?” Kiều Trà Trà cười một tiếng, lúc đang định nói tiếp, cô nhóc Chương Chương dường như cuối cùng cũng đã nhận ra người trước mặt đang tay xách nách mang, suýt chút nữa ngập chìm trong đống hành lý này là cha mình.
Cô bé vốn còn đang ngẩn ra, lúc này đã cười lộ ra hàm răng ngô của mình: “Cha, cha.” Kích động muốn lập tức nhào lên người Ninh Du.
Hoành Hoành cũng chạy đến, ôm lấy đùi của Ninh Du: “Hu hu, cha, con nhớ cha quá.”
Đây đâu phải dáng vẻ mới xa cách có hai ngày, giống như là cha con đã xa cách suốt hai năm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây