Hoành Hoành gấp quyển sách lại, giành lại cái gối nhỏ của mình từ trong lòng cậu út, xê xê dịch dịch, dịch chuyển đến vị trí góc tường thì nằm xuống nhắm mắt lại.
Em trai Kiều tắt đèn, nhìn bầu trời đầy sao ở ngoài cửa sổ, sờ sờ tấm đệm giường ở dưới thân cảm khái: “Đứa nhóc nhà cháu mỗi ngày đều thật là dễ chịu.”
Lúc thì là đệm rơm lúc thì là đệm bằng bông vải, ga trải giường còn làm bằng vải bông mềm mại, nói chung là thoải mái hơn nhiều so với cái giường cứng ngắc ở điểm thanh niên tri thức của cậu.
Hoành Hoành không để ý đến cậu.
Em trai Kiều đặt hai tay ở sau gáy, vẫn còn nói tiếp: “Cậu của cháu chưa từng được ngủ ở chỗ nào tốt, năm đó phải ngủ cùng một phòng với anh chị họ và mẹ của cháu, bây giờ lại ngủ cùng một phòng với một đám đàn ông con trai ở điểm thanh niên tri thức.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây