Vừa nghe thấy ba chữ “ra ngoài chơi” này, đôi mắt của Chương Chương đột nhiên sáng ngời, hưng phấn kêu “a a a”, sắp nhảy khỏi lồng ngực của cha cô bé: “Đi đi đi!”
Ngay sau đó dang đôi tay ra, đây là không thể chờ đợi được nữa muốn cậu út của cô bé ôm!
Chờ em trai Kiều ôm cô bé đi ra cửa, cô bé vậy mà cũng không quay đầu lại mà rời đi, cũng không nhìn cha mình còn đang đứng tại chỗ chút nào.
Thế là trái tim Ninh Du vừa bị con trai đâm trăm ngàn lỗ lại thêm một đao, hoàn toàn không lời nào để nói.
“Đi thôi đi thôi, nhanh lên một chút!” Anh thúc giục.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây